:: MenuL * Local port file *

Trang trước

Trang 1

Góp ý

Thông tin
Cập nhật 31.12.2006

Chuyện về bức tranh tháp Rùa

Chỉnh cỡ font chữ: Mặc định | To vừa | To

Trưa ngày 26-12-2006, đi đến gần tháp Hoà Phong, chúng tôi thấy một nữ hoạ sĩ đang vẽ cảnh hồ Hoàn Kiếm.

Thông thường, các hoạ sĩ vẽ cảnh hồ Hoàn Kiếm thường ngồi bên bờ hồ, đặt giấy vẽ trên một tấm gỗ mỏng, vẽ bằng bút chì hoặc bút kim. Nữ hoạ sĩ mà chúng tôi gặp không vẽ với tư thế thông thường đó. Chị đặt giá vẽ ngay trên vỉa hè. Đến gần chúng tôi nhìn thấy chị vẽ tháp Rùa bằng mầu nước, trên giấy dó.

Có hai bạn gái đứng xem một lúc rồi đi. Vừa nhìn chị vẽ chúng tôi vừa tranh thủ “ phỏng vấn “ và được biết: chị tên là Phạm Thị Hạnh, nhà ở số 9 phố Hàn Thuyên. Chị là cựu sinh viên của Trường Mỹ thuật công nghiệp. Chồng của chị là người Mỹ. Chị có thú vui, mỗi lần về Việt Nam lại xách giá vẽ đi vẽ cảnh Hà Nội, nhất là vẽ cảnh hồ Hoàn Kiếm.

Hai bạn gái đột ngột quay lại và cũng đột ngột nói với nữ hoạ sĩ: Chúng em thích bức tranh này, chị bán cho chúng em.

Một chút ngỡ ngàng hiện trên nét mặt chị Hạnh, chị nói: Tôi vẽ tranh không bán, nhưng vì các em thích tôi sẽ bán. Các em mua bao nhiêu ?

Một trong hai bạn gái đó tên là Phạm Hồng Thanh, sinh viên học văn bằng hai, năm thứ hai, khoa Công nghệ thông tin, Học viện Kỹ thuật quân sự nói với người nữ hoạ sĩ: Bức tranh của chị đẹp và mộc mạc, giản dị, chúng em là sinh viên, nên chỉ có ít tiền thôi

Hiểu được ý của hai bạn sinh viên, chị Hạnh nói: đối với tôi thật là hạnh phúc khi được nói chuyện với các em, những người mến mộ tranh của mình.

Nói là mua tranh của chị thì hơi quá, chúng em chỉ có 28 nghìn đồng xin đóng góp một phần vào số tiền mà chị đã dùng để mua giấy, mực vẽ ( quả thật, hai cô sinh viên đã lục hết túi quần, áo, mới có chừng đó ). Một người xem đứng gần đó nói nhỏ với hai bạn sinh viên: chú góp thêm 50 nghìn đồng. Và thế là hai bạn trẻ đó đã toại nguyện khi được làm chủ bức tranh vẽ tháp Rùa.

Nữ hoạ sĩ Hạnh mời hai bạn sinh viên đó đi uống nước và tuyên bố một câu rất “sòng phẳng”: chị sẽ mời hai em đi uống cà-phê, bằng tiền chị vừa bán được tranh.

Họ đi rồi, hình ảnh của họ không còn trên vòng hồ nữa, chỉ còn lại nắng vàng mùa đông phủ lên tháp Rùa phía xa./.

:: MenuL * Local port file *

Chuyện về bức tranh tháp Rùa
 In ra  Đầu trang