Bà Loan trứng vịt lộn
[16/04/2009 09:38 | Chuyện bên hồ | Nhận xét(0) | Đọc(9657) ]
Nguồn: Tự viết || Sưu tầm | Lớn | Vừa | Nhỏ
Nguồn: Tự viết || Sưu tầm | Lớn | Vừa | Nhỏ
Gần mười năm trở lại đây, cứ tầm cuối giờ chiều, đi qua gánh hàng rong bán trứng vịt lộn của bà Loan ở gốc cây, đầu nhà Khai trí Tiến Đức cũ, nay là Đoàn Ca mua nhạc nhẹ trung ương (phố Hàng Trống), chúng tôi lại thấy bụng cồn cào. Nhất là vào những hôm trời se lạnh, ai đi qua cũng muốn dừng lại ngồi sát với nhau, làm quả trứng vịt lộn cho ấm lòng.
Ăn nhiều lần ở đây nhưng chưa lần nào chúng tôi ăn phải quả trứng vịt lộn non hay già. Gần như quả nào cũng giống quả nào, cùi dừa mềm, nước cốt ngọt lịm không cần mì chính. Để có được những quả trứng ngon như vậy, hằng ngày bà phải đến nhà chủ trứng, vợ chồng anh chị Thông, Mai, ở 114 phố Hàng Bạc để lấy khoảng 50 quả, đủ dùng cho mỗi ngày.
Trứng bà Loan lấy là trứng loại một, vì bán cho toàn khách quen. Một số người đi bán rong thì họ lấy trứng “cạnh ”, tuy có rẻ nhưng không ngon ( quả thì quá già, quả thì quá non ), vì khách của họ chủ yếu là vãng lai, ăn một lần rồi đi.
Cũng có hôm khách với phải quả trứng già, trứng non, bà lại đổi cho khách quả khác, hết buổi, cầm đến chủ lò trứng để đổi hoặc trừ lại tiền. Ông bà chủ lò trứng vui vẻ đổi vì họ muốn giữ mối hàng đã làm ăn với nhau chục năm nay.
Ngồi ăn nhiều ở đây chúng tôi phát hiện ra một bí quyết, trứng vịt lộn của bà Loan, luôn nóng mà không bị nhừ. Để cho trứng chín tới và luôn nóng, nguyên tắc đầu tiên là sau khi cho trứng vào, đun cho nước sôi lên một lúc rồi điều chỉnh cho lửa “ dom dom ”, như vậy chỉ dùng được bếp dầu chứ không dùng được bếp than. Bến than không chỉnh được lửa, do vậy chẳng mấy chốc mà trứng nhừ.
Gặp hôm trời mưa, trời gió, trứng không bán được hết bà Loan lại mang về nhà, trải chăn dưới nền nhà, để trứng lên, rồi phủ tiếp một lới chăn mỏng nữa. Vào mùa đông làm như thế là đủ. Mùa hè phải có thêm quạt để cho thoáng. Trứng chưa lộn mà để tủ lạnh sẽ không ngon vì khi luộc nên ăn nó bã như ăn đậu phụ luộc. Ngoài việc bán trứng vịt lộn, bà Loan còn bán thêm trứng tráng ngải cứu kẹp với bánh mì. Bà Loan là khách hàng của vợ chống anh chị lò trứng Thông, Mai. Nhưng đồng thời những người bán trứng gà rong lại là khách hàng của bà. Khoảng hai ngày một lần họ lại ra chỗ bà Loan để bán trứng. Gánh hàng rong nương tựa vào nhau để kiếm sống.
Bà Loan người nhỏ như con chim chích, miệng nói riu ríu, luôn tay luôn chân. Vừa bắc chảo, đổ mỡ, để tráng trứng, vừa tranh thủ đập trứng vịt lộn, cho gừng, rau dăm. Đã thế miệng bà đồng thời nói chuyện cùng lúc với nhiều nhóm người. Bà vừa trách mấy anh bảo vệ bên phòng nhạc “ hồ Gươm xanh” toàn ăn chịu, vừa quay sang bàn chuyện sức khoẻ với mấy cô đi tập thể dục.
Khách vừa buông bát là bà thu ngay, cho vào túi ni-lông, mang ra treo ở ghi đông xe máy. Nhiều người thấy lạ, sao không rửa bát mà mang đi treo ở ghi đông ? Chuyện là thế này, việc bà Loan bán hàng rong ở đây là không được phép. Do vậy thỉnh thoảng bà bị công an, lực lược an ninh trật tự hồ Hoàn Kiếm tịch thu. Để hạn chế mất mát, bà Loan phân tán mỗi thứ một nơi. Bát sạch để một chỗ, bát bẩn để một chỗ. Trứng gà, trứng vịt lộn, bánh mì mỗi thứ một nơi, bị tịch thu cái này, còn cái khác.
Tiếng là bán hàng rong, nhưng thìa bát của bà sạch lắp, không dơ bẩn. Bát, thìa được bà rửa sạch, hong khô từ nhà, cái nào khách ăn xong gói lại mang về rửa.
Chú ạ, bà Loan tâm sự: Biết việc bán như thế này là sai nhưng tôi chẳng còn cách nào khác. Làm ở Công ty Môi trường đô thị , năm 1983 về hưu nhận “một cục” nên chẳng có lương hưu. Chồng cũng nghỉ hưu, không được khoẻ lắm, thỉnh thoảnh mới chạy xe ôm. Cuộc sống khó khăn phải chạy đôn chạy đáo nuôi chồng và hai đứa con. Có ít vốn dành dụm được, chuyển hẳn sang nghề bán trứng vịt lộn. Tầm bốn giời chiều gánh hàng từ nhà mình ở (số 10 ngõ Tô Tịch) ra đây, chừng tám giờ tối về nhà, mỗi ngày lãi mấy chục nghìn đồng.
Thêm một cơn gió lạnh từ hồ ào về, một nhóm người mới đến, bà Loan lại thoăn thoắt đập những quả trứng vịt lộn nóng hôi hổi đưa cho khách... Gánh hàng rong trứng vịt lộn đã giúp gia đình bà có tiền trang trải chi phí cho cuộc sống mỗi ngày./.
Hà Hồng
Ăn nhiều lần ở đây nhưng chưa lần nào chúng tôi ăn phải quả trứng vịt lộn non hay già. Gần như quả nào cũng giống quả nào, cùi dừa mềm, nước cốt ngọt lịm không cần mì chính. Để có được những quả trứng ngon như vậy, hằng ngày bà phải đến nhà chủ trứng, vợ chồng anh chị Thông, Mai, ở 114 phố Hàng Bạc để lấy khoảng 50 quả, đủ dùng cho mỗi ngày.
Trứng bà Loan lấy là trứng loại một, vì bán cho toàn khách quen. Một số người đi bán rong thì họ lấy trứng “cạnh ”, tuy có rẻ nhưng không ngon ( quả thì quá già, quả thì quá non ), vì khách của họ chủ yếu là vãng lai, ăn một lần rồi đi.
Cũng có hôm khách với phải quả trứng già, trứng non, bà lại đổi cho khách quả khác, hết buổi, cầm đến chủ lò trứng để đổi hoặc trừ lại tiền. Ông bà chủ lò trứng vui vẻ đổi vì họ muốn giữ mối hàng đã làm ăn với nhau chục năm nay.
Ngồi ăn nhiều ở đây chúng tôi phát hiện ra một bí quyết, trứng vịt lộn của bà Loan, luôn nóng mà không bị nhừ. Để cho trứng chín tới và luôn nóng, nguyên tắc đầu tiên là sau khi cho trứng vào, đun cho nước sôi lên một lúc rồi điều chỉnh cho lửa “ dom dom ”, như vậy chỉ dùng được bếp dầu chứ không dùng được bếp than. Bến than không chỉnh được lửa, do vậy chẳng mấy chốc mà trứng nhừ.
Gặp hôm trời mưa, trời gió, trứng không bán được hết bà Loan lại mang về nhà, trải chăn dưới nền nhà, để trứng lên, rồi phủ tiếp một lới chăn mỏng nữa. Vào mùa đông làm như thế là đủ. Mùa hè phải có thêm quạt để cho thoáng. Trứng chưa lộn mà để tủ lạnh sẽ không ngon vì khi luộc nên ăn nó bã như ăn đậu phụ luộc. Ngoài việc bán trứng vịt lộn, bà Loan còn bán thêm trứng tráng ngải cứu kẹp với bánh mì. Bà Loan là khách hàng của vợ chống anh chị lò trứng Thông, Mai. Nhưng đồng thời những người bán trứng gà rong lại là khách hàng của bà. Khoảng hai ngày một lần họ lại ra chỗ bà Loan để bán trứng. Gánh hàng rong nương tựa vào nhau để kiếm sống.
Bà Loan người nhỏ như con chim chích, miệng nói riu ríu, luôn tay luôn chân. Vừa bắc chảo, đổ mỡ, để tráng trứng, vừa tranh thủ đập trứng vịt lộn, cho gừng, rau dăm. Đã thế miệng bà đồng thời nói chuyện cùng lúc với nhiều nhóm người. Bà vừa trách mấy anh bảo vệ bên phòng nhạc “ hồ Gươm xanh” toàn ăn chịu, vừa quay sang bàn chuyện sức khoẻ với mấy cô đi tập thể dục.
Khách vừa buông bát là bà thu ngay, cho vào túi ni-lông, mang ra treo ở ghi đông xe máy. Nhiều người thấy lạ, sao không rửa bát mà mang đi treo ở ghi đông ? Chuyện là thế này, việc bà Loan bán hàng rong ở đây là không được phép. Do vậy thỉnh thoảng bà bị công an, lực lược an ninh trật tự hồ Hoàn Kiếm tịch thu. Để hạn chế mất mát, bà Loan phân tán mỗi thứ một nơi. Bát sạch để một chỗ, bát bẩn để một chỗ. Trứng gà, trứng vịt lộn, bánh mì mỗi thứ một nơi, bị tịch thu cái này, còn cái khác.
Tiếng là bán hàng rong, nhưng thìa bát của bà sạch lắp, không dơ bẩn. Bát, thìa được bà rửa sạch, hong khô từ nhà, cái nào khách ăn xong gói lại mang về rửa.
Chú ạ, bà Loan tâm sự: Biết việc bán như thế này là sai nhưng tôi chẳng còn cách nào khác. Làm ở Công ty Môi trường đô thị , năm 1983 về hưu nhận “một cục” nên chẳng có lương hưu. Chồng cũng nghỉ hưu, không được khoẻ lắm, thỉnh thoảnh mới chạy xe ôm. Cuộc sống khó khăn phải chạy đôn chạy đáo nuôi chồng và hai đứa con. Có ít vốn dành dụm được, chuyển hẳn sang nghề bán trứng vịt lộn. Tầm bốn giời chiều gánh hàng từ nhà mình ở (số 10 ngõ Tô Tịch) ra đây, chừng tám giờ tối về nhà, mỗi ngày lãi mấy chục nghìn đồng.
Thêm một cơn gió lạnh từ hồ ào về, một nhóm người mới đến, bà Loan lại thoăn thoắt đập những quả trứng vịt lộn nóng hôi hổi đưa cho khách... Gánh hàng rong trứng vịt lộn đã giúp gia đình bà có tiền trang trải chi phí cho cuộc sống mỗi ngày./.
Hà Hồng
Đánh giá bài viết
Bài viết liên quan | Bài viết ngẫu nhiên |
Không tìm thấy bài viết liên quan | Giáo viên dạy yoga Kelly Hồ Hoàn kiếm đẹp cả lúc m... Hy vọng một truyền thống ... Kỷ niệm sớm Ngày Báo chí ... Người thợ cả của Nhà may ... Chương trình Gala "C... Ngọc Trăng Chợ Đồng Xuân - in dấu lị... Có hai kiến trúc sư thiết... Gặp nhạc sĩ Nguyễn Cường ... |