Cũng như mọi ngày cuộc sống bên hồ vẫn thế.
Vẫn người đi dạo nhất là vào ngày phố đi bộ, thứ bảy, chủ nhật hằng tuần. Vẫn người bán hàng rong. Vẫn những họa sĩ vẽ chân dung cho khách.
Sóng nước Hồ Gươm vẫn thế. Cả những hàng cây, con đường vẫn vậy... chỉ có nắng là khác. Nắng hè làm cho ta mướt mải mồ hôi, chẳng muốn ra đường. Nắng đông chỉ được cái làm cho cảnh vật sáng hơn nhưng người lúc nào cũng co ro, chỉ muốn vùi mình trong chăn để ngủ nướng...
Nắng thu đã làm cho những điều "vẫn như thế" trở nên lãng mạn hơn, mềm mại hơn. Tiết trời mát mẻ. Đôi vợ chồng già dắt tay nhau đi dưới bóng cây lộc vừng chín gốc. Người bán hàng rong mải bước mà để quên bóng nắng bên hồ. Khách du lịch chiếm chỗ nắng nhất để ước sao mình có "làn da châu Á" vào những ngày du lịch ở Thủ đô. Các cô người mẫu chọn nắng thu làm đèn chiếu sáng để trình diễn thời trang trên phố Đinh Tiên Hoàng. Sóng hồ chiều nắng thu mà uốn lượn, thầm thì kể cho mọi người nghe câu chuyện Vua Lê trả gươm cho Rùa thần...