Theo 
                                              thông tin từ ông Lâm Quốc Hùng, 
                                              Phó Chủ tịch UBND quận Hoàn Kiếm, 
                                              trong năm 2006, hai tuyến phố Hàng 
                                              Gai và Lãn Ông sẽ trở thành tuyến 
                                              phố cổ chuyên doanh đặc chưng. Phố 
                                              Hàng Gai chuyên bán sản phẩm tơ 
                                              lụa và hàng lưu niệm. Phố Lãn Ông 
                                              sẽ là phố bán đông nam dược. Tại 
                                              hai khu phố nói trên, các cửa hàng 
                                              và từng sản phẩm sẽ được gắn lô-gô 
                                              mang thương hiệu riêng. Các tuyến 
                                              phố này phải bảo đảm các tiêu chí 
                                              như: văn minh đô thị, văn minh 
                                              thương mại. Những hộ kinh doanh sẽ 
                                              được tham dự các lớp đào tạo xây 
                                              dựng phong cách bán lẻ.
                                              Phố Hàng Gai nằm trong khu vực phố 
                                              cổ, dài chừng 600 mét. Đầu phố 
                                              giáp với Quảng trường Đông Kinh 
                                              Nghĩa Thục, cuối phố giáp với phố 
                                              Hàng Bông. Nói là phố Hàng Gai 
                                              nhưng trước kia không bán dây gai 
                                              mà bán sách. Theo Hoàng Đạo Thúy, 
                                              phố Hàng Gai tuy nổi tiếng là phố 
                                              bán sách, nhưng chỉ có dăm bẩy cửa 
                                              hàng bán sách thôi. Xen vào đó còn 
                                              có các cửa hàng bán giấy trang 
                                              kim, tầu bạch, giấy ngân chu để 
                                              viết danh thiếp hay câu đối. Giấy 
                                              rơm để gói hàng. Có mấy cửa hàng 
                                              bán sơn, vàng quỳ, bạc thếp, nhựa 
                                              thông.
                                              Lẽ tự nhiên, do là phố bán sách 
                                              nên lắm nhà nho ở. Chỉ trong 
                                              khoảng mươi mười lăm năm đầu thế 
                                              kỷ 20 đã có rất nhiều nhà nho nổi 
                                              tiếng ở đây như cụ cử Trần, Lủ, 
                                              Đông Mẫu, Nguyệt Ánh...Có nhiều cụ 
                                              không có tiếng tăm gì nhưng làm 
                                              các việc viết bản chữ để khắc, 
                                              soát lại các bản in lần thứ nhất. 
                                              Các người khác thì xa, gần cũng 
                                              dính đến việc học hành. Dân hàng 
                                              phố như thế nên trong phố có nề 
                                              nếp sống tao nhã, giản dị. Giữa 
                                              nơi đô hội , giữ được phong vị hàn 
                                              nho. Đi lại gặp nhau, các cụ 
                                              thường dừng lại bàn những truyện 
                                              nghĩa lý, ôn sử cũ đất nước, nói 
                                              nhỏ cho nhau nghe thông tin hải 
                                              ngoại. Cũng có lúc tranh cãi ồn 
                                              ào, đó là việc cách tân. 
                                              Các bà, các cô ở phố Hàng Gai thời 
                                              đó ăn mặc kín đáo, không lòe loẹt. 
                                              Bà nào cũng biết chữ, không ít thì 
                                              nhiều. Nhiều bà còn đọc ngược được 
                                              truyện Kiều. Các cô không hay mơ 
                                              tưởng điều gì xa xôi, chỉ thầm 
                                              mong lấy được chú học trò, không 
                                              có thì cũng là một chàng “ thiện 
                                              sĩ “ . Nếu có đám cãi nhau đích 
                                              thị là người qua đường, chứ trong 
                                              hàng phố với nhau, có điều gì mâu 
                                              thuẫn, chỉ nói ý là thu xếp xong.
                                              
                                              Những ngày này đi trên phố Hàng 
                                              Gai, chúng ta dễ dàng nhận ra có 
                                              hơn hai phần ba số cửa hiệu đang 
                                              bán hàng tơ lụa và hàng lưu niệm. 
                                              May thay còn một cửa hàng bán sách 
                                              “ dã chiến “ở số nhà 82. Đây là 
                                              vết tích cuối cùng của phố bán 
                                              sách xưa. 
                                              Đến cửa hàng Tam Anh, số 18 phố 
                                              Hàng Gai chúng tôi gặp bác Nguyễn 
                                              Ngọc Lâm. 
                                              Bác cho biết: Sở dĩ cửa hàng đặt 
                                              tên là Tam Anh vì nhà bác có ba 
                                              người con trai. Nhà bác hiện thuê 
                                              ba cửa hiệu để bán hàng tơ lụa 
                                              trong đó có hai cửa hàng trên phố 
                                              Hàng Gai ( số 14 và 18 ). 
                                              -Bác có ý kiến gì khi phố Hàng Gai 
                                              sẽ trở thành phố chuyên bán đồ tơ 
                                              tằm và lưu niệm? Chúng tôi hỏi.
                                              - Gia đình tôi chưa thấy chính 
                                              quyền nói gì, nhưng nếu có chủ 
                                              trương đó chúng tôi ủng hộ. Việc 
                                              xây dựng thành phố chuyên doanh 
                                              bán hàng tơ lụa hay đồ lưu niệm 
                                              không chỉ tạo điều kiện cho chúng 
                                              tôi bán được nhiều hàng, mà còn 
                                              tạo công ăn việc làm cho nhiều 
                                              người bao gồm những người dệt tơ 
                                              tằm, thiết kế thời trang, thêu hoa 
                                              văn. Mong rằng với việc xây dựng 
                                              các tuyến phố cổ chuyên kinh doanh 
                                              phục vụ khách du lịch, UBND thành 
                                              phố và Hội Kiến trúc sư Việt Nam 
                                              sẽ làm sống lại một Hà Nội với 36 
                                              phố phường chuyên doanh trước kia. 
                                              Một việc làm có ý nghĩa, hướng tới 
                                              1000 năm Thăng Long- Đông Đô-Hà 
                                              Nội./.