Sáng
1-1-2007, đi đến gần cổng đền Ngọc
Sơn chúng tôi thấy một cành cây
Vông ( chiếm một nửa tán cây ) đã
bị gãy.
Trời không mưa, không gió lớn làm
sao mà cành cây bị gãy ?
Trả lời câu hỏi của chúng tôi, anh
Nguyễn Phi Hùng cán bộ đội Bóng
mát số hai thuộc Xí nghiệp Cắt sửa
cây xanh ( Công ty Công viên cây
xanh) cho biết: Tối hôm qua, ở
đây, có chương trình ca nhạc đón
mừng năm mới 2007. Do cây có cành
thấp nên nhiều thanh niên đã trèo
lên đây để xem ca nhạc, dẫn đến
việc gãy cành cây vông.
Nhìn kỹ chỗ cành cây gãy, chúng
tôi thấy phía trong thân cây rỗng,
mục. Chắc cây chẳng sống lâu đựơc
nữa. Theo như các bác đứng xem,
thì cây vông này có tuổi khoảng
50-60 năm.
Một chị đạp xe đến, xin anh bảo vệ
một cành cây vông già.
Chị lấy về làm củi à ? Chúng tôi
hỏi.
Không, tôi xin cành cây này về bóc
vỏ, ngâm rượu, để cho những người
đau răng uống, tốt lắm các anh ạ.
Lá vông có thể vò ra làm thuốc an
thần cho người mất ngủ. Bài thuốc
dân gian đấy.
Bãi Vông, đó là cách gọi của nhà
văn Băng Sơn để chỉ vị trí của bảy
cây vông cổ thụ trước cổng đền
Ngọc Sơn ( cây vông đơn lẻ thứ tám
mọc ở Nhà hàng Thuỷ toạ).
Vào đầu mùa hè khi cả tám cây vông
cùng nở hoa rực rỡ bên hồ đã làm
xốn xang bao nhà thơ, nhà văn và
làm tốn nhiều giấy mực của các hoạ
sĩ.
Mong sao Công ty Công viên cây
xanh có kế hoạch trồng mới những
cây vông khi những cây vông già “
ra đi “, để “bãi vông” còn mãi
trước cổng đến Ngọc Sơn.