Chiều
lạnh, chành trai mù bán sáo, ngồi
trên ghế đá, thổi bài bèo dạt mây
trôi. Tiếng sáo réo rắt vang xa:
“Bèo dạt mây trôi, chốn xa xôi,
anh ơi em vẫn đợi vẫn chờ, ....”
Cô gái trẻ học năm thứ ba Trường
đại học Kiến trúc ngồi trên trụ
đèn mắt ngọc lạnh giá, chẳng đợi
ai, chẳng chờ ai. Cô cứ ngỡ mình
đang ngồi trên “mây lững lờ trôi”.
Tiếng sáo làm chiều đông bớt lạnh.
Tiếng sáo làm cô gái mơ mộng.
Tiếng sáo làm anh thanh niên mù
thêm cơ hội bán được sáo./.